NGÔI NHÀ- NƠI CƯ NGỤ CỦA TRÁI TIM

Featured

NGÔI NHÀ- NƠI CƯ NGỤ CỦA TRÁI TIM

Khi đọc sách, mình luôn có cảm giác bị hòa làm một cùng tác giả từ giọng văn cho đến cách suy nghĩ, cách tiếp cận với một vấn đề. Khác với quyển sách về “Lịch sử của trà” có 1 lớp lang và trật tự khá rõ ràng, được kể tuyến tính. Phải chăng vì là một quyển sách viết về trái tim của ngôi nhà, nên cũng phức tạp và nhiều ngóc ngách rời rạc, không thể diễn tả rành mạch như tâm lý con người vậy. Chính tác giả cũng tự nhận xét khi viết lời kết:

“Đây dường như là một quyển sách phức tạp bởi nhiều nghiên cứu khác nhau được gom hết vào đây, thậm chí có những lúc tôi không biết tôi đang viết về cái gì”

Tomoda Hiromichi

Thật vậy, quyển sách là một công trình nghiên cứu kéo dài 20 năm của GS. Tomoda Hiromichi từ luận văn Thạc sĩ cho đến luận án tiến sĩ (Phần 1-Khu dân cư và tâm lý các cá nhân) cho đến quãng thời gian ông trở thành giảng viên tại Đại học nữ Showa (Phần 2- Nội thất và tâm lý không gian) và các phần nghiên cứu đi liền với thiết kế thực tế của tác giả (Phần 3- Nhà ở, văn hóa và tâm lý học chiều sâu, Phần 4- Biểu hiện của nhà ở, trào lưu và diện mạo bên ngoài). Có lẽ ông vẫn còn đang tiếp tục nghiên cứu nên đã bỏ ngõ một lời gợi ý cho thế hệ thiết kế tương lai.

Vì vậy, mình thấy toàn quyển sách giống một lời mở đầu hơn là một lời kết luận.

Bên cạnh một số nội dung đậm chất Nhật Bản với các thuật ngữ xa lạ như doma, kotatsu, okunoma, engawa…, những kiểu tâm lý coi trọng tính riêng tư, quan tâm ánh nhìn, sự phân biệt thứ bậc trong gia đình, cách bố trí nhà ở truyền thống Nhật Bản… thì phần lớn nội dung nghiên cứu có thể áp dụng được cho các nước châu Á nói chung và Việt Nam nói riêng. Chẳng hạn như:

– Đa số từ khách hàng cho đến các KTS, NTK khi nhận thiết kế 1 ngôi nhà thường hay bàn luận về phong cách thiết kế mà thường bỏ quên đi những yếu tố vô hình nhưng tác động mạnh mẽ như khoảng cách giữa người với người, ánh nhìn (liên quan đến việc đóng/mở cửa sổ cửa đi), mức độ thân thiết giữa hai ngôi nhà và sự riêng tư, ranh giới lãnh thổ, bầu không khí bao quanh…

– Kiến trúc nội thất Nhật Bản, Hàn Quốc cũng như Việt Nam chúng ta vẫn không thể tránh khỏi việc ảnh hưởng mạnh mẽ từ phương Tây, dẫn đến những thay đổi từ phong cách thiết kế mặt tiền bên ngoài cho đến việc bố trí không gian chức năng bên trong nội thất

– Việc thay đổi cách thức bố trí của các không gian chức năng có thể dẫn đến sự thay đổi trong hành vi và sự gắn bó của các thành viên. Ví dụ với 1 ngôi nhà có không gian mở, gắn kết bằng khoảng sân trong thì các thành viên sẽ có thời gian tương tác với nhau nhiều hơn là 1 ngôi nhà được phân thành những phòng riêng biệt. Từ đó TRÁI TIM của ngôi nhà có thể di chuyển từ phòng bếp, phòng trà, , sân trong cho đến phòng khách, sang từng phòng ngủ riêng, tùy theo việc bố trí mặt bằng và xu hướng chung của xã hội.

– Hình dung về ngôi nhà mơ ước của mỗi người thường khác nhau và phụ thuộc vào những gì ta tiếp thu được từ các phương tiện truyền thông thị giác (đặc biệt là phim ảnh, truyền hình, quảng cáo) nên thường có sự mâu thuẫn lớn về ngôi nhà lý tưởng giữa các thế hệ.

.

Ngoài ra, quyển sách còn giới thiệu 1 số thuật ngữ về tâm lý học phát triển, tâm lý học không gian, tâm lý học chiều sâu (ký ức mô phỏng kiểu tuyến tính linear, kiểu chiết hình fractal), cấu trúc hình cây, cấu trúc bán phủ chồng, sơ đồ thân rễ… có thể phù hợp cho những nhà nghiên cứu chuyên sâu.

.

Trên đây là những ấn tượng chung nhất của mình về quyển sách này. Bài viết sau mình sẽ đi vào chi tiết hơn nội dung chính “TRÁI TIM CỦA NGÔI NHÀ NẰM Ở ĐÂU?”

Hy vọng nhận được thêm những góp ý, trao đổi từ mọi người ^^

[NEO]

KHI CHÉN TRÀ LÀ ĐẦU CÂU CHUYỆN

Featured

Từ nhỏ đến lớn, mình đã rất thích uống trà. Có lẽ vì cảm giác thoải mái bình an mà nó mang lại, nhưng tới một ngày được dịp ngồi cùng Thầy mình. Thầy hỏi có biết gì về trà không? Thì thú thật là mình mù tịt, thế là được thầy giới thiệu cho quyển sách LỊCH SỬ CỦA TRÀ (Laura C. Martin).

Mọi khi tốc độ đọc sách của mình cũng không đến nổi nào, quyển thích thì 300-400 trang mình đọc trong 3-4 ngày là xong. Vậy mà khi đọc quyển này, mình mất đâu tầm 2-3 tuần gì đó, khiến cho mình tự thấy lạ. Sau này, khi đọc xong rồi và nhìn lại, mình thấy quyển sách này cũng y như 1 tách trà vậy. Nó bắt mình phải nhấm nháp từng ngụm một, từng ngụm một, cảm thấy khoan khoái rồi thì ngấm dần vào tâm can lúc nào không biết. Cái kiểu ì ì làm mình nhớ tới câu nói bất hủ của Tiểu Long trong truyện Kính Vạn Hoa mà hồi nhỏ hay đọc:  

“Ngồi xuống, uống miếng nước, ăn miếng bánh đi rồi có gì từ từ…”

nguyễn nhật ánh

Nên nếu bạn cần 1 quyển sách đọc nhanh để giải trí, thì chắc chắn đây không phải quyển sách phù hợp, vì gần như phải có tình yêu với trà thì mới quen được với cái điệu bộ “từ từ” ấy. Và đem tình yêu trà ấy nhân lên n lũy thừa n lần mới thấu hết công sức của người viết và người dịch sách. Cảm thấy thật biết ơn vì mọi người đã làm việc tận tâm để mang tới tác phẩm chất lượng như vậy. Nội dung được biên tập chỉn chu chi tiết, lại có rất nhiều kiến thức mới mẻ (đối với mình). Chẳng hạn như:

+ Tất cả loại trà đều đến từ một loại thực vật duy nhất có tên khoa học là Camellia sinensis, thuộc họ Theaceae, là một loại cây mọc bụi thường xanh, được chia thành 2 giống khác nhau: sinensis (được biết đến từ nhiều thế kỷ trước, là thực vật bản địa ở phía Tây Vân Nam- Trung Quốc) và assamica (được phát hiện sau, là thực vật bản địa ở vùng Assam Ấn Độ và Miến Điện, Thái Lan, Lào, Campuchia, Việt Nam và miền Nam Trung Quốc).

+ Từ hai chủng loại trên, với các phương pháp chế biến khác nhau, sẽ thành ra các loại trà mà chúng ta vẫn dùng hàng ngày như trà xanh, trà đen, trà ô long, matcha, trà trắng …

+ Những lá trà đầu tiên được sử dụng từ vào đầu thời kỳ đồ đá cũ (khoảng năm trăm ngàn năm trước) được dùng như một vị thuốc tốt cho sức khỏe. Và trong nhiều thế kỷ, trà chỉ có ở Trung Quốc nên được xem là mặt hàng xa xỉ đối với các quốc gia phương Tây.  

+ Vì sự ưa chuộng người Anh mà trà từ một thức uống ngon lành, bổ dưỡng, đã trở thành nguyên nhân của các cuộc chiến tranh nha phiến tại Trung Quốc; một công ty thương mại đã trở thành một lực lượng quân đội hùng hậu sẵn sàng thôn tính thuộc địa để có những đồn điền trà ở Ấn Độ…

Ngoài ra, sách còn giới thiệu về các dụng cụ uống trà, các cách pha trà từ xưa đến nay, cách phân loại trà, lịch sử trà ở các quốc gia như Trung Quốc, Hàn Quốc, Nhật Bản, Ấn Độ, Tích Lan, Anh Quốc, Hoa Kỳ…

Trong đó, có lẽ điều đọng lại nhiều nhất đối với mình, chính là lời giới thiệu của tác giả

“Câu chuyện về trà là câu chuyện tóm tắt về loài người, có lẽ chỉ ngắn gọn đủ để đựng vừa trong một chén trà. Nó bao gồm những gì tốt đẹp nhất mà cũng tồi tệ nhất của việc chúng ta là ai và chúng ta làm gì.”

Thật vậy, ở một góc nhìn nào đó, trà cũng giống như con người, được bắt nguồn từ cùng 1 chủng loại (Camellia sinensis – Homo Sapien) nhưng do thổ nhưỡng, hoàn cảnh sống khác nhau, làm nảy sinh những loại trà (trà xanh, trà trắng, trà đen, trà ô long) – những chủng tộc (da trắng, da đỏ, da vàng, da đen) tưởng chừng như tách biệt. Từ sự phân biệt đó, dẫn đến những giao thoa, va chạm, đối nghịch, phát triển lẫn nhau… song hành cùng chiều dài lịch sử của trà- người.

Trên đây là một vài ấn tượng của mình về quyển sách này, còn lại mời bạn chậm rãi thưởng trà tiếp (nếu thích) nhé!

“ Uống trà của bạn từ từ và cung kính, như thể nó là trục trái đất xoay chậm, đều đều, không vội vã hướng tới tương lai.”

THIỀN SƯ THÍCH NHẤT HẠNH

[NEO]

P/S: Tuần sau, mình chọn đọc quyển NGÔI NHÀ, NƠI TRÚ NGỤ CỦA TRÁI TIM – TÂM LÝ HỌC NHÀ Ở VÀ NỘI THẤT (Tomoda Hiromichi). Rất vui được chia sẻ!

TẢN MẠN CHUYỆN CON VOI & MỖI ĐẦU LÔNG

Featured

Trong 35 năm cuộc đời, điều tham lam nhất của mình chắc là muốn nhìn thấy Con Voi- Chân tướng của Sự thật (Thế giới này là gì? Chúng ta là ai? Chúng ta sống để làm gì?). Nhưng càng lớn, càng đọc, càng tiếp xúc nhiều, mới thấy cái biết của mình còn rất mù mờ mà Sự thật thì quá lớn, không thể nghĩ bàn. Mình không còn trông chờ thấy được cả Con Voi rồi mới đi kể, bây giờ chạm được mỗi một đầu lông nào, mình cũng sẽ viết ra. Như một người bạn đã từng khuyên, mình viết để hiểu bản thân và viết để chia sẻ. Vì biết đâu, một lúc nào đó, ở một nơi nào đó, một sợi lông cũng đủ làm cho một ai đó nhìn thấy cả Con Voi.

Nguồn hình: Sách giáo khoa-Ngữ Văn 6 – Chỉnh sửa: NEO

TÍNH KHÔNG TRONG NGÔN TỪ

Ngôn từ về bản chất là 1 sự quy ước giữa những con người với nhau để truyền thông một điều gì đó. Từ khi lưu trữ được thông tin, con người mới biết kế thừa và phát huy sức sáng tạo không ngừng nghỉ và có được nền văn minh tiến bộ như ngày nay. Nhưng vì ngôn từ cũng là sự bày đặt của chúng ta, nên ngôn từ chỉ có thể là “ngón tay chỉ trăng”, chứ không thể dùng để mô tả Sự thật.
Nếu các bạn để ý, cùng là 1 câu chuyện, nhưng lúc nhỏ ta hiểu khác, lớn thêm 1 chút, từng trải qua nhiều biến cố, ta lại hiểu khác; và giữa từng người khác nhau, chúng ta lại có những cảm nhận khác nhau. Với người A, mình giao tiếp theo cách C, nhưng với người B, mà dùng lại cách C thì người ta không hiểu. Chúng ta cần dùng ngôn từ như phương tiện để truyền thông sao cho thuận lợi, hiệu quả, đừng để mắc kẹt vào lời mà quên ý.
Do đó, bài viết của mình cũng dựa trên góc nhìn hạn hẹp của mình, được chi phối từ môi trường sống, nền tảng kiến thức, trải nghiệm cá nhân, và chắc chắn không bao giờ nói lên được chân lý, mà chỉ là một sự chia sẻ.
Vì lẽ đó, mình rất mong, bạn sẽ dành thời gian để đọc sách và nghiền ngẫm trước khi đọc bất cứ review sách nào của mình. Vì đó chính là quá trình để nhìn lại bản thân và tự tìm ra Con Voi cho riêng mình.

Cuối tuần này, mình dự định viết cảm nhận về quyển LỊCH SỬ CỦA TRÀ của tác giả LAURA C. MARTIN.
Rất vui được chia sẻ sở thích uống trà của mình cùng với mọi người ^^

[NEO]