Trong 35 năm cuộc đời, điều tham lam nhất của mình chắc là muốn nhìn thấy Con Voi- Chân tướng của Sự thật (Thế giới này là gì? Chúng ta là ai? Chúng ta sống để làm gì?). Nhưng càng lớn, càng đọc, càng tiếp xúc nhiều, mới thấy cái biết của mình còn rất mù mờ mà Sự thật thì quá lớn, không thể nghĩ bàn. Mình không còn trông chờ thấy được cả Con Voi rồi mới đi kể, bây giờ chạm được mỗi một đầu lông nào, mình cũng sẽ viết ra. Như một người bạn đã từng khuyên, mình viết để hiểu bản thân và viết để chia sẻ. Vì biết đâu, một lúc nào đó, ở một nơi nào đó, một sợi lông cũng đủ làm cho một ai đó nhìn thấy cả Con Voi.

TÍNH KHÔNG TRONG NGÔN TỪ
Ngôn từ về bản chất là 1 sự quy ước giữa những con người với nhau để truyền thông một điều gì đó. Từ khi lưu trữ được thông tin, con người mới biết kế thừa và phát huy sức sáng tạo không ngừng nghỉ và có được nền văn minh tiến bộ như ngày nay. Nhưng vì ngôn từ cũng là sự bày đặt của chúng ta, nên ngôn từ chỉ có thể là “ngón tay chỉ trăng”, chứ không thể dùng để mô tả Sự thật.
Nếu các bạn để ý, cùng là 1 câu chuyện, nhưng lúc nhỏ ta hiểu khác, lớn thêm 1 chút, từng trải qua nhiều biến cố, ta lại hiểu khác; và giữa từng người khác nhau, chúng ta lại có những cảm nhận khác nhau. Với người A, mình giao tiếp theo cách C, nhưng với người B, mà dùng lại cách C thì người ta không hiểu. Chúng ta cần dùng ngôn từ như phương tiện để truyền thông sao cho thuận lợi, hiệu quả, đừng để mắc kẹt vào lời mà quên ý.
Do đó, bài viết của mình cũng dựa trên góc nhìn hạn hẹp của mình, được chi phối từ môi trường sống, nền tảng kiến thức, trải nghiệm cá nhân, và chắc chắn không bao giờ nói lên được chân lý, mà chỉ là một sự chia sẻ.
Vì lẽ đó, mình rất mong, bạn sẽ dành thời gian để đọc sách và nghiền ngẫm trước khi đọc bất cứ review sách nào của mình. Vì đó chính là quá trình để nhìn lại bản thân và tự tìm ra Con Voi cho riêng mình.
Cuối tuần này, mình dự định viết cảm nhận về quyển LỊCH SỬ CỦA TRÀ của tác giả LAURA C. MARTIN.
Rất vui được chia sẻ sở thích uống trà của mình cùng với mọi người ^^
[NEO]